[SujuNews]
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Like/Tweet/+1
Latest topics
» Gửi đến fans EXO và đặc biệt là ELF
by donghae861015 Mon Aug 04, 2014 12:31 am

» Quy định của Fan Fic [Phải đọc trước khi gửi bài]
by linh_love_kyuhyun Fri Dec 27, 2013 12:54 pm

» Một số reply liên quan đến KyuMin
by linh_love_kyuhyun Fri Dec 27, 2013 12:42 pm

» Lượm lặt một số điều thú vì về KyuMin
by linh_love_kyuhyun Fri Dec 27, 2013 12:37 pm

» Mẫu người lý tưởng của Cho KyuHyun
by linh_love_kyuhyun Fri Dec 27, 2013 12:29 pm

» [GÓC CẢM XÚC] SUPER JUNIOR - ELFs
by linh_love_kyuhyun Thu Dec 26, 2013 10:09 am

» Super Junior tin nhanh mới nhất 5/3
by akma_elf Tue Mar 05, 2013 9:39 pm

» Tổng hợp tất cả về SJ (phần 3 )
by akma_elf Fri Jan 11, 2013 10:55 am

» Tổng hợp tất cả về SJ ( phần 2 )
by akma_elf Thu Dec 27, 2012 12:38 pm

» Tổng hợp tất cả về Sj ( phần 1 )
by akma_elf Thu Dec 27, 2012 12:36 pm

» Một vụ ẩu đả của ELF!! (Fanfic: Chuyện tình EunHae)
by akma_elf Thu Dec 27, 2012 12:02 pm

» Promiss you - Super Junior K.R.Y
by akma_elf Thu Dec 27, 2012 11:59 am

» Super Junior tin nhanh mới nhất 26/12
by akma_elf Thu Dec 27, 2012 11:51 am

» Kyu phá huỷ Eunhaehyuk?! *o*
by ThoaKyu96 Wed Dec 12, 2012 9:34 pm

» Super Junior - Tin nhanh ngày 11/12/12012
by ThoaKyu96 Wed Dec 12, 2012 9:31 pm

» [T] CHUYỆN ĐÁM CƯỚI [HAEHYUK, HYUKNA]
by akma_elf Wed Nov 21, 2012 11:31 pm

» Super Junior - Tin nhanh ngày 6..7/11
by ThoaKyu96 Thu Nov 08, 2012 2:29 pm

» Super Junior tin nhanh mới nhất 01/11
by petyn123 Sat Nov 03, 2012 8:23 pm

» Hình ảnh "không thể quên" của Super Junior Eunhae tại SS4 - Thượng Hải
by petyn123 Thu Nov 01, 2012 7:13 pm

» rain on Saturday afternoon
by akma_elf Tue Oct 30, 2012 7:50 am

» Ngày 19/10/2012 - Super Junior
by ThoaKyu96 Sat Oct 27, 2012 6:56 am

» Bài phỏng vẫn Super Junior Leeteuk trên tạp trí OSEN " tôi sẽ cố để không khóc..."
by ThoaKyu96 Sat Oct 27, 2012 6:53 am

» Bản tin 23-10 -2012 với Super Junior
by ThoaKyu96 Sat Oct 27, 2012 6:50 am

» Thông tin và hỗ trợ vote cho SUJU tại MAMA
by ThoaKyu96 Sat Oct 27, 2012 6:47 am

» Super Junior - Tin nhanh mới nhất ngày 24-10-2012
by ThoaKyu96 Sat Oct 27, 2012 6:43 am


Nụ Hôn 13000 won.

+2
rby_s2_eunhae
akma_elf
6 posters

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Go down

Nụ Hôn 13000 won. - Page 2 Empty Nụ Hôn 13000 won.

Bài gửi by akma_elf Thu May 17, 2012 9:58 pm

First topic message reminder :

Sau 1 thời gian dài ấp ủ, hôm nay ngày lành tháng tốt, ta quyết đinhụ tung chap đầu tiên cho câu chuyện này.






Longfic: nụ hôn 1300won.


Author :
akma_elf ( Ý tưởng của ELFsuhaehyuk )


Character : Haehyuk,
Kyumin, và 1 số CP Sj khác.



Disclaimer : Nhân vật
trong đây không thuộc về Au, nhưng trong fic của Au, Au có quyền quyết định số
phận.



Rating:MA :Category : Sad + happy +
Romantic
.


Note:
- Không mang fic ra khỏi forum khi chưa được sự đồng ý.



-Trong fic của Au, không có gì gọi là phân biệt
“chủng tộc”
- Hi vọng các bạn cmt để động viên cũng như góp ý cho author, không đọc
chùa, nếu không biết cmt gì thì hãy like.

- Bạn không thể chấp nhận tính cách các nhân vật trong fic, bạn là fan
của SNSD xin hãy click back. Không gây war trong fic. Cảm ơn














Start.


Học viện nghệ thuật
Seul.



8:00. Am.


- Wow. My prince.


- Bis. Bis.


- Oppa. Oppa.


-..............


Đám sinh viên của trường nghệ thuật danh tiếng nhất Seul đột nhiên túm tụm, hú hét
ầm ĩ xung quanh chiếc BMW đỏ chót vừa tiến vào sân trường.



Chói sáng.


Một vầng hào quang dần di chuyển từ trong chiếc xe ra ngoài. “ Vật thể” chợt quay đầu lại, nhếch mép cười điệu nghệ.


-Wow.


-OMG.


............


Một vài nữ sinh nhập viện với bộ hồ sơ : Suy tim cấp tính.


“ Fishy, còn không ra đi.”


Oh. Lại thêm một vầng hào quang nữa xuất hiện.


-Kiss! Kiss! Kiss!


-My loveeeeeeee.


Bệnh viện Seul lại được dịp hoạt động ( kinh doanh) hết công suất. Lý do??? Có cả tá nữ sinh, ak không, cả tá sinh viên Học viện nghệ thuật Seul vừa mới quyết định kí giấy ngụ cư lâu dài ở Khoa Tim mạch kìa.


Ôi, đúng là sức công phá hơn cả bom nguyên tử.


“ Hào quang 1” khoác vai “hào quang 2” thúc giục:


- Nhanh cái chân lên. Chân dài mà bước chậm thế? Muốn chết với ông già hả???


Hai hào quang di chuyển trong khi cái đám lố nhố kia vẫn đang bu quanh.


Thật là vướng chân vướng cẳng mà.








Đường SJ13.


8:01.


-Nhanh lên tài xế Kang,chậm 5s của cháu rồi. Ôi my Prince, các anh đi mất. Nhanh nhanh đi chú!!!


Cái..mỏ của cậu trai trắng trắng, nộn nộn ngồi trong chiếc xe Audi đen đang lao vun vút trên đường, không ngừng kêu gào.


-Mine, dừng lại đi.


-Còn nói nữa thằng Khỉ điên kia, nói nhanh lên rồi mà không ghe.


-Tớ đã bào không cần chờ tớ đâu.


-Không chờ rồi cậu tự đi bộ đến trường cả mấy cây số hả? Hả? Hả? Tiền buýt có chịu bỏ ra xu nào đâu. Đi bộ xa như vậy đến trường. Cậu muốn chết hả con Khỉ hâm kia?


-Tớ biết cậu....


-Được rồi, được rồi. Xin cậu đấy. Lại bắt đầu....Oái. Huhu. Đi mất rồi, đi mất rồi....Bạch mã hoàng tử của em...chờ với....Wait !!!





Chiếc Audi đen tiến thẳng vào đại sảnh trung tâm của Học viện nghệ thuật SJ. Trong khi đó cái mỏ nhọn kia vẫn không ngừng gào thét. Hai nhân vật còn lại trong xe đành lắc đầu bất lực.


Đám nữ sinh ( may mắn còn tỉnh táo ở lại trường) lại được dịp hú hét.


- So Cuteeeeeeeeee.


- Hồng giáo chủ. Oa!!!


Nó thì thào : “Mine, tớ đi trước”. Nói rồi chuồn thẳng. Mine trong lúc còn bị đám nữ sinh vây quanh, nhất thời chưa phản ứng kịp. Cơ mà cái anh Khỉ kia đã biến mất từ bao giờ.


“ Không đúng. Đáng ra phải gọi cái con Khỉ ấy là...chàng trai của gió mới phải.Hazzz”


Trong thời gian đó, 2 “vầng hào quang” kia thì đang trong thang máy, tha lôi nhau lên tầng 13 của tòa nhà.








Flashback.


Profile. ( Cái nì Au với đoàn làm phim phải đột nhập vào cái phòng vừa tối tăm, vừa chồng chất hồ sơ của Học viện nghệ thuật Seoul ngay trong đêm để mò mẫm. Suýt bị bảo vệ bắt nữa. Vì thế reader đọc cho kĩ, ngâm cíu cẩn thận cho bõ công đoàn làm phim nhà Au nha.)


1. Hào quang 1: Choi Kyu Hyun ( Sói)


Anh chàng không đẹp trai ( cái này Au lật hồ sơ kiểm chứng nè. Hắn đâu có đẹp đâu). Nói hắn đẹp trai là sai hoàn toàn. Mà hắn quá đẹp.^^


Maknae lếu láo nhất mọi thời đại.


Con trai cưng chủ tịch Học viện nghệ thuật SJ danh tiếng nhất Seoul, mà nhất..Đại Hàn Dân Quốc cũng được.


Tay ăn chơi két tiếng của Seoul hoa lệ.


Học khoa: Thanh nhạc. ( Không thể phủ nhận tài năng của hắn.)


2. Hào quang số 2: Lee Dong Hae. ( Cá, Fishy, Kiss)


Sở hữu gương mặt Baby,da trắng như sữa ( Sr Đại tỉ, em mượn, tha cho em đi mờ.).
Dáng cao,đẹp..mà quan trọng nhất là... cái miệng đẹp...chết người của hắn. Nhờ cái lợi thế trời bạn này mà Lee Dong Hae, với cái đầu “ Nhanh nhậy” đã kinh doanh cái ngành..chẳng giống ai.



Là bạn thân Choi Kyu Hyun. Về gia thế là một bí ẩn, là dấu ( ? ) to đùng. ( Au
thấy hồ sơ nghi vậy ah.). Nghe đâu chỉ có Kyu mới biết được cái dấu (?) kia là
gì.



Do vậy nếu các Reader có tình cò đi Bar mà gặp nhân vật này vung tiền, thì yên tâm đây là tiền hắn...nhờ kinh doanh mà có.


Học khoa: Vũ đạo.


3. Lee Sung Min ( Hồng giáo chủ.)


Socute là điều đầu tiên nhận được ở con người này. Why? Trắng trẻo này, hồng hào này, trong tròn này, mắt to này, tóc nâu vàng này, môi hồng chúm chím này. ( Bằng này minh chứng đủ rồi nhỉ.)


Yêu màu hồng điên cuồng.


Nếu trong Học viện này :


Choi Kyu No.1


Lee Dong Hae No.2


Chắc chắn Lee Sung Min No.3.


Vâng đại gia, Lee Sung Min đại gia vì cậu ta là con cưng tập đoàn KM nổi tiếng.


Học khoa: Thanh nhạc.


4. Lee Hyuk Jae. ( Khỉ )


(Anh này có hồ sơ hơi khác mấy người kia 1 xíu)


Ấn tượng 1: Nghèo


Ấn tượng 2: Nghèo.


Ấn tượng 3 : Rất nghèo


Ngoại hình: Theo lời Sung Min : giống khỉ.


Theo lời pama nó: Xấu.


Tổng quan mà nói: Nó trắng, và sở hữu nụ cười..hở lợi đặc trưng và ..rực rỡ.


Quan trọng nhất: Lee Hyuk Jae vào trường không phải vì pâm nó là ông to bà lớn, gia thế đồ sộ. Mà là vì nó có học bổng 100% của cái trường chỉ dành cho con nhà đại gia SJ. Là học bổng 100% đấy ạ.


Học khoa: Vũ đạo.


5. Trường Học viện nghệ thuật SJ.


Trường chuyên đào tạo những nghệ sĩ hàng đầu của Đại Hàn Dân Quốc.


Hộ tụ đủ trai tài gái sắc của mọi miền đất nước.


Là lựa chọn hàng đầu của tất cả các công ti giải trí.


Hội tụ: các cậu ấm cô chiêu của đại gia, đại đại gia.


Trường học với những nội quy quái chiêu, cách đào tạo quái chiêu và luôn thay
đổi...theo mùa.

End flashback.



END
chap1.

By Akma_elf.





Cho au xin cái ý kiến nào. I love you Very Happy bounce


Được sửa bởi akma_elf ngày Sat Aug 25, 2012 8:02 pm; sửa lần 3.
akma_elf
akma_elf

Tổng số bài gửi : 91
Join date : 07/04/2012
Age : 30
Đến từ : Ác ma chi danh.

https://jindatran.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down


Nụ Hôn 13000 won. - Page 2 Empty Re: Nụ Hôn 13000 won.

Bài gửi by Chikyu_Only13 Mon Jun 18, 2012 3:05 pm

- Hôm nay em nhảy đến 9h30’ thôi nhé, quán đông em đi phụ chạy bàn trên lầu. Okie?
- Ơ......anh quản lí, ...em chưa có kinh nghiệm chạy bàn đâu ạ!!!
- Không sao, chỉ cần rót rượu thôi. Yên tâm hôm nay tăng lương cho cậu.

Lương? Lương á? Chỉ cần chữ đó thôi là đủ khiến Eun dám lao vào biển lửa với tinh thần “ bất khuất kiên cường” rồi. Tiền thì có ai từ chối đâu cơ chứ. Hura. Tiến lên nào.
*************

Com cho Au nào:

Đọc đến đoạn này e tưởng tượng ra cảnh Hyuk phụ chạy bàn rồi gặp Hae ở đó! Tiếp theo sau đó là xảy ra "chiến tranh" giữa hai người (không theo nghĩa đen của nó nhé). Theo đúng như tính cách trong fic, thì Hae sẽ càng ngày càng bắt bẻ Hyuk nhiều hơn nữa... HAiz, xem nào? Biết đâu trong những giây phút ấy Hae lại cảm thấy muốn được ở gần và tiếp xúc vs Hyuk nhiều hơn ( e đang nghĩ là Hyuk đi phụ chạy bàn là vì Hae chỉ định!keke!Very Happy ) Uhm... Rồi sau đó sẽ xảy ra 1 số chuyệ hay ho giữa 2 ng` này...Bla bla bla... Trong đầu e đang nghĩ đến chuyệ gì đó "đen tối" hơn thế!hihi:D ( Mình tệ thật!)! Dù sao thì... mong Au sớm ra Chap mới!
Chikyu_Only13
Chikyu_Only13

Tổng số bài gửi : 7
Join date : 13/06/2012
Age : 27

Về Đầu Trang Go down

Nụ Hôn 13000 won. - Page 2 Empty Re: Nụ Hôn 13000 won.

Bài gửi by akma_elf Thu Jun 21, 2012 12:22 pm

Chikyu_Only 13. Thực ra thì Au cũng có trùng 1 số "tư tưởng" với bạn nha. Cơ mà vấn đề Chap mới thì xin nợ các bạn đến khoảng cuối tháng 8 nha. Bây h thì ko có chap được. Vì Au đang mắc công chuyện. Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ cho Au. Very Happy
akma_elf
akma_elf

Tổng số bài gửi : 91
Join date : 07/04/2012
Age : 30
Đến từ : Ác ma chi danh.

https://jindatran.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Nụ Hôn 13000 won. - Page 2 Empty Re: Nụ Hôn 13000 won.

Bài gửi by akma_elf Thu Aug 16, 2012 8:52 pm

Đã hứa sẽ còm bách nhưng chưa còm được. Được biết có 1 số bạn thik fic của Akma, Akma rất rất vui ( đặc biệt là bạn Fan của Hyuk bên Face nhà AKma, kam sa bạn nhìu lắm). Vì biết có người úng hộ nên chap mới sẽ ra lò trước 1.9 các TY nha! Ak còn nữa, he he, AKma bít có bạn đọc chùa nga, hem thik lắm nga. Akma thik các bạn còn cơ. Nhớ các bạn lắm lun ak. ^^
I love you Very Happy
akma_elf
akma_elf

Tổng số bài gửi : 91
Join date : 07/04/2012
Age : 30
Đến từ : Ác ma chi danh.

https://jindatran.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Nụ Hôn 13000 won. - Page 2 Empty Re: Nụ Hôn 13000 won.

Bài gửi by akma_elf Sun Aug 26, 2012 9:43 am

Sau 1 thời gian ẩn náu, cúi cùng ta cũng buộc phải tung chap. Đề nghị bà con cho 1 tràng pháo tay ( Pháo chân, tùm lum tùm loe )
Chap 6.

Rời khỏi sân khấu, nó bỗng nhiên thành dân chạy bàn thứ thiệt. Đúng là nó chưa từng làm chạy bàn đâu. Nhưng như đã nói, với Hyuk, tiền là mạng sống. Nhiệt tình, nhiệt tình, nhiệt tình.
Yoona lướt qua nó. Không để tâm và dường như là rất vội vã. Nó định gọi 1 tiếng. Chợt nhớ ra đang giờ làm việc. Ukm. Giờ làm việc mà, cô ấy bận rộn cũng phải. Nó chợt nghĩ rằng, Yoona làm việc ở tầng 2 sang trọng, chắc lương cũng được cao lắm. Bao nhiêu vậy nhỉ?? Her her, tò mò quá đi.
Phục vụ bàn, nó được tăng lương và trả ngay sau giờ làm. 50.000 won. Wow. Số tiền này thật là..đáng yêu a. Uầy, vậy không biết Yoona em ý được bao nhiêu 1 tháng nữa. Chắc nhìu lắm lắm luôn.

Lại tiếp tục đi học.
- Ê, Khỉ, mang cho tôi đôi giày!
- Ê, Khỉ, nước!
- Ê, Khỉ, khăn!
...........
- Tôi không phải osin cho nhà câụ nhá!
Con giun xéo lắm cũng quằn. Nó là nó tức rồi nhá. Bùng nổ, quyết tâm bùng nổ.
- Cậu muốn thì đi mà tự làm lấy đi. Osin người ta còn được trả tiền. Tôi làm cho cậu là không công. Điên. Điên rồi.- Nó la lên.
............
- Trả tôi 13000 won..........
- Đồ 35 biến thái kia. Đã nói tôi chưa bao giờ nợ tiền cậu cơ mà!!!!!!!!!!!!!
- Vậy.... Tôi là nhóm trưởng. Cậu có nhớ cô giáo từng nói gì không rằng là…là…bla bla….
...................
Lúc sau người ta thấy 1 cậu trẻ nhìn giống con Khỉ....mang cho cậu trẻ đẹp trai cái khăn bông trắng. Tất cả tức giận đã trở thành...lịch sử.
Và bạn nhóm trưởng kia thì cười cười khoái trá. Ke ke. Không ngờ thật, người đã là Hoàng tử thì đâu đâu cũng là Hoàng tử , đó là chân lí. Ở nhà có người giúp việc, đi Bar có các em gái, đến trường có Fan girl, và vào lớp có….Osin cao cấp. Xin lỗi chứ, 1 thằng con trai như Hyuk gì gì kia, chỉ có thể làm osin cho đại hoàng tử này thôi. Muốn ngang bằng đẳng cấp á? E rằng còn lâu lắm a. Nói thật, nếu không vì cái con khỉ kia còn nợ tiền , anh cũng chẳng muốn dính đến chú đâu. Người thì gầy trơ. mắt hí, có gì mà đẹp chứ. Ít cũng phải 90-60-90 như các em của Bar mới được chứ. Mà quái, có 13000 won thôi mà làm gì keo kiệt thế, ( xin lỗi nhưng nó có giá gần bằng cái Album ạ, và nếu quy ra tiền Việt thì…. ). Hazz, chỉ cần sớm trả anh thì có phải chú đã sớm rảnh rang rồi không cơ chứ?
- Này, * khều khều con khỉ đang quay lưng lại với mình* . Sao cậu không trả tiền đây ? * chìa tay ra*
- Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa thì cậu mới tỉnh hả? Tôi đã nói tôi không hề và sẽ không bao giờ nợ tiền cậu. Mặt nó nhăn lại.
- Chỉ 13000 won thôi mà. Cậu chẳng lẽ không có được ngần ấy tiền sao? Mà cậu thích phục tùng người khác à? Cậu trả tiền tôi sẽ…uhm, bỏ qua cho cậu !
- Thiểu năng đấy hả? Cậu có cần tui đưa đến bệnh viện không? Nhìn cái mặt thế kia mà máu lên não chậm thế? -Nó bắt đầu gắt. Cái tên khùng không hiểu lí lẽ này. Bỏ qua cái quái gì chứ. Nó làm sao mà hắn phải bỏ qua hả?
- Ầy. Đây là cậu chọn đấy nhá, tôi không ép nhá. Sau này đừng nói tôi không chừa cho cậu 1 con đường sống…. Hôm nay đến phiên nhóm ta trực nhật. Cậu ở lại mà làm………* hắn đứng dậy phủi mông quần*…Đi thôi các cậu, cậu Hyuk đây sẽ làm thay chúng ta. Thật tốt bụng, cho 1 tràng pháo tay nào!
Lốp bốp lốp bốp, lục tục lục tục…. 13s sau …tất cả bọn họ biến mất.
Hyuk trợn tròn mắt. Mố??? Cái quỷ gì vừa xảy ra thế? Nó chưa có phản ứng cơ mà. Từ khi nào nó lại có cái “ lòng tốt” cao cả ấy thế? Từ khi nào cái tên kia như là Đại Vương mà dám sai khiến nó tất cả mọi vấn đề thế?
Nhưng mà khi nó kịp nhận thức thì mấy con người kia đã đi xa, xa xa và rất xa. Cho nên không còn cách nào, lòng tốt bắt buộc phải thực hiện. Nó tự nhủ không hiểu cái thằng cha kia là người máu lên não chậm hay là nó mới phải chứ. Sao không phản ứng để giờ thành ra thế này?TT.TT Thôi thôi. Chuyện cũng lỡ rồi. Nhanh chân nhanh tay còn phải làm việc khác nữa. Hôm nay có hẹn.
Cái việc trọng đại của Hyuk là gặp Minie - cậu bạn thân nhà nó. Chả là thời gian gần đây bọn họ khá bận rộn, năm học mới mà, hơn nữa việc cùng đi học 10’ mỗi sáng không đủ thời gian mà tâm văn sự. Cho nên hai bạn chẻ quyết định làm 1 buổi “off”, cùng nhau đi ăn kem.
- Cô ơi cho chúng cháu 2 kem dâu đặc biệt nhé!
- Hazz. Lâu lắm mới đi ăn thế này nha. Dạo này công việc thế nào, Khỉ?
- Tớ ổn. Chỉ trừ việc trên lớp…Biết sao đây, tớ thấy mình thành osin cao cấp rồi.
- Sao cơ ? Nói thế là thế nào ? Sao tớ lại chưa nghe cậu nói bao giờ thế ?
- Cậu không quên cái vụ Hoàng tử Kiss nhà cậu chứ? Hử? Hắn là Nhóm trưởng của nhóm tớ. Mà lệnh được ban ra là : Nhóm trưởng có quyền lực tối cao. Cho nên….Minie, cậu nói, nói, tại sao tớ lại suốt ngày bị hành hạ, và bị đòi tiền thế ? Hả ?- Lúc này mặt nó thực sự biểu cảm, có lẽ chỉ thiếu nước..gặm khăn nữa thôi. Thực sự rất…giống như bị ngược đãi vậy.
- Cậu…cậu bị hành hạ..hành hạ cái gì thế ?
- Tớ thành chân sai vặt không công, osin cao cấp, cao cấp. Hỉu chưa Minie ??
- … * trầm lặng *…Vậy mà tớ cứ tưởng……..
- Tưởng? Tưởng? Cậu tưởng cái gì ?
- À không có đâu. Thế …Ơ…Hoàng Tử đẹp trai thế mà lại đối xử với người khác như thế á? Thật hay không ấy ? Hay cậu…
- Này, cậu là bạn tớ hay bạn hắn ? Cậu không thấy dạo này bạn cậu te tua hơn hay sao? Sao lại nói thế? Cậu trọng sắc nhưng đừng có nghi ngờ bạn thân trân quý của cậu thế chứ. Cậu không còn thương tớ sao (Ó. Ò) …
- Ấy ấy, ý tớ không phải thế. Mà…cậu tưởng mình cậu bị ngược đãi ak? Tớ cũng vậy mà…. TT.TT - Về khoản làm mặt biểu cảm thì nó thừa biết Minie giỏi thế nào. Minie có vẻ như…sắp khóc rùi á.
- Thế sao nào. Cái vụ mà cậu nói gặp cái tên nào đó mà bắt cậu chuộc lỗi gì gì đó sao?
- Uhm. Đúng rồi. hic hic. Tớ, không giống cậu ở chỗ, tớ làm nhóm trưởng. Nhưng…nhóm trưởng phải giúp mọi người. Hắn viện cớ đó, lúc nào cũng kêu : “ Nhóm trưởng mua giúp tôi lon cà phê”, “ Nhóm trưởng lấy bản nhạc giúp tôi”, “ Nhóm trưởng đi học piano thay tôi”…. Hic. Tớ… muốn băm tên ấy ra ! ( Không được đâu anh, tội ấy sẽ bị truy tố trách nhiệm hình sự ấy, nặng lắm ấy, giết ck mà ).
- Sao…chúng ta giống nhau thế? Cơ mà cậu chỉ đụng cậu ta, tớ cũng xin lỗi cho rồi cơ mà.
- Tớ cũng nói thế nhưng hắn bảo : việc gì ra việc nấy. Cậu xin lỗi hoàn toàn không đúng vì cậu không phải tớ. Với lại, đã nợ phải tính lãi. Tớ nợ cậu ta phải trả lãi. Lãi lãi lãi. Mắt Min bắt đầu trở nên long lanh.
- Thế chừng nào mới hết lãi, không thể tính lãi cái kiểu đó được. Cậu không thể làm việc cho người ta cả đời được.
- Thế cậu thì không làm cả đời à. Chí ít cậu cũng chỉ phải phục vụ hoàng tử đến khi cậu Debut thôi. Mà á, được ở cạnh con người đẹp trai thế, làm việc cực cũng đáng. ( Min ơi mắt anh nó hình trái tim rồi kìa )
Im lặng tuyệt đối!
Nó đột nhiên đập bàn 1 cái :
- An tue! Không thể sống chung với lũ kiểu này được. Phải vùng dậy, vùng dậy.
Trong khi đó Minie nhà nó vẫn mơ màng.
- Hyuk này. Cậu nói, Dong Hae có phải rất đẹ trai không ? Cậu ấy nhảy thì là tuyệt lắm còn gì. Mà da thì đẹp đẹp đẹp. Này, cậu cứ để vậy đi, chớ có vùng dậy cái gì cả. Nói nghe, sau khi cậu Debut rùi, sợ là có muốn cạnh người ta thêm cũng không được ấy chứ.
Hyuk ngậm ngùi vuốt mồ hôi. Ngẩng đầu và cố mở thật to đôi mắt.
- Minie ! Cậu có thể tỉnh táo mà nghĩ cho bạn cậu 1 chút được không ? Bạn cậu hiện đang bị hành, là bị hành chứ không có phải cái diễm phúc gì gì như cậu nói đâu. Cứ cho là tớ không quá khó khăn đi, thế cậu thì sao? Phục tùng trọn kiếp ?
- Ơ….Tớ……..
Không khí lại tiếp tục rơi vào im lặng. Và suốt từ đó đến khi 2 bạn trẻ rời khỏi quán kem, chỉ có tiếng thở dài : Hazz, hazz, hazz và …tự kỉ ăn kem dâu.
Bước chân ra khỏi quán, Min vẫn “ tranh thủ thời cơ” thở dài một cái nữa, xong cậu chàng cảm thán rằng:
- Cái này có lẽ là định mệnh Hyuk a (Đúng đó anh). Nhưng mà…tớ nghĩ chúng ta nên thay đổi số phận một chút. Cậu thì hơi khó, cơ mà tớ là nhóm trưởng mà nhỉ. Sẽ có nhiều thời cơ hơn chứ. Dù sao cũng không bị thiệt hại kinh tế * liếc mắt * (ý ảnh là Hyuk nợ tiền á ), cũng chỉ là câu xin lỗi thôi. Cho nên tớ quyết định rồi Hyuk *Min ngẩng mặt lên, chống hông rất khí thế * . Tớ, ngày mai sẽ quyết tâm vùng lên ( nghe giống chống phá chính quyền sao sao ta ). Nhất định lật đổ thế lực thù địch. ( * vuốt mồ hôi* Anh à, anh, cái ngôn ngữ ấy, nó có bị sao không thế? Đoàn làm phim nhà em té xỉu hít òi nè. Còn có mềnh em thôi * gào* )
- Tốt ! Tốt ! Tốt ! Mine ! Cậu nhất định phải vùng dậy đi thôi. Không thể để chính quyền thù địch lấn át như thế. Phải tiến công như vũ bão, phải vùng lên cướp quyền chủ động, phải…phải làm sao ấy nhỉ ?? Nói tóm lại là tớ ủng hộ cậu lật đổ hắn.
- Quyết tâm lật đổ Kyu Hyun. Quyết tâm lât đổ Kyu Hyun. Được ! Về thôi nào Hyukie của tớ.

A/n :Thành thật xin lỗi các bạn Reader nhưng đến giờ phút này buộc Au phải thu dọn tàn cuộc cái đoàn phim nhà Au. Đành mặc cho đôi chẻ dung dăng dung dẻ về nhà trong không khí ngập tràn mùi…bom đạn và thuốc súng. Bạn hỏi lí do à? Đoàn phim nhà Au đột nhiên “ trúng gió tập thể” ngất hết rồi. Cụ thể hơn á ? Bạn bảo cách nói chuyện của các anh có thể khiến người ta bình tĩnh mà nghe thêm được nữa không ? Au thì sao á ? À, bạn phải hiểu Au tu luyện đã nhiều năm, món này chưa xi nhê ná. Ke ke ke.
Sáng ngày hôm sau vì bởi quá ấn tượng với vụ đảo chính. Đoàn làm phim quyết định sang khoa thanh nhạc theo dõi tình hình chính trị.


Lee Sung Min của chúng ta sau khi chi tay bạn Khỉ đã đi thẳng đến phòng học của mình. Hôm nay Sung Min đã quyết tâm “ thay đổi số phận”.
Giờ học đầu tiên trôi qua, tất cả vẫn yên ổn. Thầy trên bảng vẫn cật lực phun châu nhả ngọc. Trò vẫn cật lực mi mo mi mo. ( luyện thanh ý ). Rất là bình thường. Đúng tiêu chí của 1 giờ học chuẩn cấp quốc gia.
Nhưng sang đến giờ thứ hai, có vẻ như giông bão đã muốn nổi lên. À. Có lẽ chúng ta đã quên mất chân lí rằng : trước cơn bão tố trời bao giờ cũng rất yên bình.
- Nhóm trưởng, hôm nay tôi hơi mệt, cậu giúp đỡ bạn cùng tổ này, mang giùm cuốn tập nộp cho thầy với.
*Ban đầu nên tập kích bằng chiến dịch im lặng tuyệt đối. Tuyệt đối im lặng. * Sung Min hiện đang lầm bầm một mình.
- Này. Có nghe nói không? Mang lên giúp tổ viên. Lại đây và cầm lấy nó! Giọng của Sói Kyu đã cao hơn bình thường một ít.
* Sao mình phải nghe lời cậu ta cơ chứ, cho cậu ta gào. Gào đến chết đi cũng được. Tôi không thương tiếc* Lại tiếp tục lầm bầm.
- Này cái con Thỏ bếu kia, có ra đây ngay không thì bảo đây?
* Hứ, còn gọi ta là Thỏ bếu á. Tên này mà cậu cũng có quyền gọi hay sao? Còn lâu đê. Blè* Vâng, bạn Min đang làm măt quỷ khi…quay lưng về hướng của Kyu.
Đến lúc này thì Sói đẹp trai, hoàn mĩ, tuyệt vời, thập toàn và n từ tốt đẹp nữa…không thể chịu nổi cái được gọi là “ chiến dịch im lặng” của Lee đại chỉ huy. Nghiến răng đập bàn 1 cái, bạn ấy đứng lên, túm (tay) áo của chỉ huy :
- Nhóm trưởng à, cậu mệt quá nên quên nhiệm vụ bản thân rồi sao? Hay để tôi nhắc lại cho cậu nhớ nhá!
Min giật mạnh tay, cơ mà quái…sao mình đột nhiên yếu thế nhỉ ( TT.TT ). ..Hắn nắm chặt quá. Giật, giật, giật mấy cái đều không được. Min bắt đầu nổi cáu :
- Này cậu kia! Có bỏ tay ra không thì bảo đây ? Cậu cáu cái gì thế? Tôi không nộp vở cho cậu sao? Nếu cậu dư sức ở đây mà cãi lộn với tôi sao không bước vài bước chân mà lên kia đi? Hả?
Kyu nhếc khóe miệng, thấp giọng hỏi :
- Hôm nay cậu ăn sáng bằng cái gì vậy? Hôm nay có vẻ gan cậu đột nhiên nở ra và máu cậu đột nhiên tăng nhiệt độ nha.
- Liên quan gì đến cậu. Nói cho cậu biết, từ giờ đừng có hòng tôi làm việc gì cho cậu nhá. Có tay có chân tự đi mà làm lấy. Còn nữa, cũng chỉ là 1 lời xin lỗi thôi : Xin Lỗi. Đấy, hết nợ rồi nhá.
Và sau đó Min lại tiếp tục công tác dở dang : thoát khỏi Kyu.
- À, ra thế hả nhóm trưởng. Tôi nghĩ cậu có chút hiểu lầm ở đây mất rồi. Tôi chỉ nhờ cậu mang cuốn tập thôi, có ý gì đâu. Cũng chẳng phải việc to tát gì cho cam. Có phải không mọi người.
Những tiếng đồng tình “đúng vậy” đột nhiên vang lên. Tuy nhiên tổng chỉ huy của chúng ta vẫn quyết không nao núng. Chiến dịch đã đặt ra, trăm phương ngàn kế phải tiến hành bằng được.
- Tôi không có nghĩa vụ phải giúp cậu mọi việc kiểu này. Nếu cậu muốn tìm người giúp việc toàn năng cho cậu thì làm ơn thuê một bà bảo mẫu hay vú em gì đó đi. Tôi không có khả năng đó đâu.
- Ấy cậu lại nhầm nữa rồi - Càng nói người ta lại càng thấy con người này thêm gian tà – Tôi có bảo cậu phải chu toàn tôi từ A đến Z đâu. Chỉ là bạn bè giúp nhau thôi. Còn nữa. Cậu xin lỗi vừa giờ là vì cái gì ấy nhỉ, tôi vẫn chưa hiểu lắm!
*Đồ đầu đất, đồ gian tà, đồ hâm, đồ khùng, đồ, đồ….* Trong bụng Min bắt đầu vận dụng hết từ ngữ có thể để trù ẻo, hỏi thăm cái mạng “ thông minh” của Kyu.
- Cậu chưa hiểu thì tôi sẽ nói. Lần trước đụng cậu, tôi chưa xin lỗi nên bị cậu lấy cớ này cớ nọ ép tôi làm chân sai vặt cho cậu. Cho nên giờ tôi đã xin lỗi rồi đấy. Bấy lâu làm chân chạy cho cậu cũng không ít rồi. Hết cả vốn lẫn lãi nhá. Hết.
- Nhưng mà tôi không nhận lời xin lỗi đó của bạn đâu bạn nhóm trưởng. - Mắt Kyu Hyun đột nhiên trở nên long lanh , việc này thực ra ngoài tạo “ cảm tình” cho đối phương , là Min, mà còn tranh thủ sự đồng tình của thiên hạ nữa – Chúng ta chẳn phải mới vào học không lâu sao? Nên, nên giúp đỡ nhau, hơn nữa tớ còn quý mến bạn lắm, muốn làm bạn tốt của nhau nữa cơ. Bạn tốt chẳng phải sẽ tốt hơn sao. Chúng ta sẽ là đôi bạn tốt nhất trong cái trường này mất thôi.
Mặt Sung Min méo xệch, cái gì nữa đây. Hắn muốn là trò gì nữa đây. Nhất thời Min bị shock quá mà im lặng. Cho nên đã tạo thời cơ cho Kyu thừa dịp tổng tiến công :
- Nhóm trưởng à ! Người ta nói học thầy không tày học bạn, chúng ta giúp đỡ nhau là tốt chứ. Nhóm trưởng à, tôi đâu có phải người hay để bụng đâu ( chỉ nhớ dai hơn bình thường thôi ) , cho nên cái gì mà xin lỗi với không xin lỗi chứ. Chúng ta là….
- Cậu thôi ngay đi – Minie cute nhà chúng ta gắt lớn tiếng hơn – Bạn tốt ở đâu ra chứ. Bạn tốt mà kêu tôi suốt ngày làm việc như khổ sai của cậu thế à ? Ơ đấy, nói là bạn tốt nhưng cứ túm tay tôi thế này. Ai dám nói cậu là bạn tốt đây ?
- À à à. Xin lỗi, là tôi sợ cậu chạy mất thôi. Bạn tốt, chút chuyện đó bạn cũng coi là to tát sao? Trong khi hàng trăm con người ngoài kia muốn thay tôi làm, sao cậu lại cho rằng nó nặng nề vậy chứ. Nếu nó nặng nề bọn họ đã không tình nguyện giúp tôi nhiều như vậy, có phải không ?
Nói đến đây Kyu Hyun quay đầu ra đám “ khán giả” không biết từ lúc nào đã bu quanh xem hai người tran luận. Và cũng được dịp, các khán giả nhốn nháo đồng ý bảo vệ “ thân chủ “ Kyu.
Minie nhủ thầm “ sao lại thành ra thế này? Địch phản công mạnh quá, mà lại được dân chúng đồng tình thế kia, thay đổi chiến thuật sao ta ….”
Tiếp theo, đúng là bạn ấy đã thay đổi chiến thuật thật :
- Được ! Cậu nói bạn tốt thì là bạn tốt. Từ nay sẽ là bạn tốt, hãy…
- À há. Cậu nói đấy. nha. Yêu quá đi thôi. – Kyu giả đò tựa đầu vào vai Min - Vậy Thỏ bếu à, mang cuốn tập lên trên giúp bạn tốt của cậu đi……….
Kết quả của cuộc đảo chính vòng đầu tiên, các bạn cũng thấy rồi. Vốn tổng chỉ huy chưa có chiến thuật cụ thể, trong khi đó kinh nghiệm chiến đấu không nhiều, nếu không muốn nói kinh nghiệm ở level 0, và thêm nữa, hoàn toàn Lee chỉ huy không hề biết tranh thủ sức dân. Nên hệ quả mà không, hậu quả thế nào các bạn cũng thấy. Ngày hôm đó, Sung Min tiếp tục làm chân chạy của Kyu Hyun. NHững câu nói kiểu như : “ Bạn tốt à, lau bàn giúp tớ”, “Bạn tốt à, tranh ghế giúp tôi”, “ Bạn tốt à, tiện tay mang luôn cái đó qua đây nhá:…. Và nhiều, nhiều hơn và nhiều nữa. Nói túm đi túm là 2 túm bạn Min vẫn một mực làm chân chạy cho Kyu dù hề không tình nguyện. Bằng chứng là vừa làm vừa rủa xả, ngu ngốc, hâm khùng, chập mạch. Bạn Kyu vẫn một mực nhờ vả “ bạn tốt” một cách triệt để.
Cuộc đảo chính nhằm lật đổ chính quyền Kyu Hyun của bạn Lee Sung Min đã kết thúc trong kết quả 1- 0 nghiêng về phía Kyu Hyun. Muốn biết còn có cuộc đảo chính lần 2 hay không , muốn biết số phận osin cao cấp của đôi bạn cùng lùi Min- Hyuk như thế nào, hẹn gặp lại các bạn với những chap sau. Đoàn làm phim chúng tôi xin được phép tắt máy.
P/s : có lẽ chap này nên có tên là : Những cuộc đảo chính của các bà vợ. Ke ke ke.
End chap 6.



akma_elf
akma_elf

Tổng số bài gửi : 91
Join date : 07/04/2012
Age : 30
Đến từ : Ác ma chi danh.

https://jindatran.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Nụ Hôn 13000 won. - Page 2 Empty Re: Nụ Hôn 13000 won.

Bài gửi by akma_elf Thu Oct 11, 2012 11:04 am

Chap 7.
Thời gian trôi qua thật mau. Từ ngày Minie có vụ “đảo chính” đến nay, thoắt cái cũng được…1 tuần. Trong suốt khoảng thời gian đó, Min vẫn không thể nào phản pháo được con Sói gian tà kia dù chỉ một lần, và cậu bạn khỉ thì cũng không có gì tiến bộ hơn. Xét theo cục diện, mối quan hệ Sói - Thỏ, Cá - Khỉ vẫn là dựa vào bạn đồng học “giúp đỡ” lẫn nhau. Nhưng trên thực tế, nằm trong chăn mới biết chăn có rận, 2 đôi bạn trẻ đã trở thành chủ-tớ từ đời nào. Nói chính xác ra thì Khi đến trường, Sung Min thiếu gia là người bạn “ chuyên cần giúp đỡ” của Cho Kyu thiếu gia. Còn với Dong Hae hoàng tử, cũng có osin cao cấp bên cạnh. Lẽ đương nhiên, không ai muốn mình bị biến thành kẻ “ cấp dưới” như thế. Nhưng cũng lẽ đương nhiên, kẻ mạnh luôn thắng kẻ yếu.
Rầu rĩ cho số phận cũng chẳng cải thiện được gì, vấn đề là sẽ không giúp ví tiền cải thiện thêm, cho nên Hyuk cũng không muốn buồn lâu làm gì. Cứ coi như mình đột nhiên có một con thú cưng (?), và mỗi ngày phải chăm sóc nó. Coi là thế. Và việc chính của nó vẫn là luyện vũ đạo, luyện vũ đạo, tiền tiền tiền. Chuyện thay đổi số phận, sau nói tiếp.
Hôm nay nó đến trường với tâm trạng phơi phới. Này là nắng ấm, này là gió mát, này là không khí dễ chịu. Tiết trời thật đẹp. Có lẽ vì tâm trạng đang rất hào hứng này, mà nó thấy ai cũng đẹp, kể cả ông giáo già cóc đế bên khoa mỹ thuật, cũng đẹp tuốt. Và điều khiến nó muốn bay lên mây là :Tổ trưởng không có đi học. La la la. Không đi học. Ôi ông trời ơi, từ khi đi học đến giờ, con chỉ có mong ngày này đến. Bởi thế, ngày hôm nay, nó nhảy nhót tưng bừng, những điệu nhạc sôi nổi, bước chân điêu luyện, cuộc sống tươi đẹp. À ừm, thực ra thì không hẳn chỉ có bấy nhiêu lí do khiến nó vui vẻ cả ngày. Cái lí do lớn nhất là…hôm nay có lương. Ke ke ke. Công sức nó lao động 1 tháng ròng, đã có hồi đáp.
Đến Miracle sớm hơn thường lệ một chút, nó gặp quản lí. Biết sao không ? Lương của nó là 1 triệu won lận. Wow, nó không tin vào mắt mình nữa, chẳng qua chỉ là mấy lần tăng ca thôi, không ngờ. Cảm giác của Hyuk lúc này như sắp thành triệu phú đến nơi. Chỉ thiếu nước nó nhảy bổ lên ôm cổ anh quản lí nữa thôi. Tiền của nó. Moa moa moa. Cầm số tiền trong tay, ánh mắt sáng rực, nó hôn chụt chụt khiến anh quản lí cũng bật cười, nói :
Rồi, bình tĩnh lại nào , cậu hơi phấn kích quá độ nha ! Hôm nay không cần làm, cậu có thể về.
Ơ anh ơi, sao lại thế ? Không làm là sao ạ? Không làm thì em thế nào ?
Đừng lo, chỉ là hôm nay đã có khách bao trọn cả Bar rồi,cho nên cậu không cần làm việc nữa. lương vẫn tính cho cậu. Okie ?
Thật…thật ấy ạ. Bravo. Được chứ. Kam sa anh nhiều. Vậy ngày mốt em đến. Bye anh nha!
Rồi cũng chẳng kịp để cho người ta phản ứng, nó nhảy tưng tưng định ra ngoài. Vâng, mới chỉ định thôi, vì chưa được mấy bước, nó gặp Yoona.
Chào Hyuk oppa, hôm nay anh có vẻ vui ha !
A ! Yoona, lâu mới được nói chuyện với em, hôm nay được lãnh lương mà. À, hay chúng ta đi ăn kem nha, coi như là…như là…(là gì ta ???)
Đùa chứ, nó vốn có thiện cảm đặc biệt với Yoona, hôm nay có cơ hội phải tận dụng chứ. Lại có kinh tế thế này, nó có thể tự tin đem nàng đi chơi, có thể tiến xa hơn… Cơ mà nhất thời, nó chưa tìm ra lí do gì thích hợp để mời nàng.
Được rồi được rồi, oppa cứ ngồi xuống đã nào. – Yoona thấy nómặt ngố tàu, ấp úng nên khúc khích cười - Muốn ăn kem thì hẹn oppa buổi khác, hôm nay em phải làm việc rồi.
Ơ, sao lại thế, oppa được nghỉ cơ mà, sao em phải làm việc ? – Nó khó hiểu nhìn nàng, nó được nghỉ sao nàng không thế ? Cùng là nhân viên cơ mà. Hay nàng đang muốn chối khéo nó đây ?
Đừng ngốc thế, mặt anh nhìn ngố lắm. – Yoona cười cười- Em vẫn phải làm việc dù rất muốn đi cùng anh. Anh biết chúng ta làm ở 2 bộ phận khác nhau mà. Bữa này có khách hàng đặc biệt của Bar, cho nên ngoài 9 người chúng em và bồi bàn, batender thì không có cần ai nữa.
Nó đần mặt ra một xíu, bỗng nhiên à lên :
- À, ra vậy, anh lại cứ tưởng…hì hì. Em bận thì hẹn em khi khác. Chắc khách hôm nay đặc biệt lắm, cho nên mới vậy.
- Đương nhiên rồi, hôm nay toàn lãnh đạo cấp cao thôi à. Phục vụ phải chu đáo chút. Em….
Đang nói chuyện vui vẻ, bỗng nhiên có tiếng gọi cắt ngang nó và Yoona :
- Yoona, nhanh lên. Làm gì thế ?
- Chờ chút Seo Hyun, đến liền!
Nói rồi Yoona vội vã bật dậy, vội vàng nói với nó : “ Oppa, khi khác nha, em phải đi đây !” . Nó cũng không nói gì nhiều, chỉ “Ừ” một tiếng, bóng nàng đã khuất sau cánh cửa.

Ầy, lâu lắm mới có dịp nói chuyện, sao ông trời không nể chút cơ chứ. Lại nói Yoona, cô ấy bận thật đấy. Như vậy chắc lương phải ngang tầm quản lí mất, làm việc suốt, lại phục vụ cho khách Vip thế cơ mà. Á, mà sao nó cứ quan tâm đến tiền lương của em hoài nha. ^^. Yoona mà biết thì ngại chết mất. he he.
Nó cứ lầm bầm một mình, chân bước ra cửa lúc nào không hay.Một nhóm người lướt qua nó. Cái dáng kia thật là quen. Nhưng nó cũng chẳng muốn để ý nhiều. Nó muốn về , đi mua thật nhiều đồ ăn về nhà, và tự mình thưởng thức. Mới nghĩ thôi mà đã thấy thật hấp dẫn. Đúng, nhanh trở về Full House thôi nào.
Nó không biết, cùng lúc đó, có một ai đó, cũng vừa đi vừa nghĩ rằng : “ Tên nhóc đó làm gì ở Miracle vào giờ này thế?”. Tất nhiên, người ấy chỉ nghĩ một mình có vậy và khi bước vào Miracle, suy nghĩ đó cũng tan tành mây khói từ bao giờ.
Tung tăng trở về nhà, trên đường đi nó tạt qua không biết bao nhiêu pojangmacha * mua đủ thứ. Này là kimpap, này là dokbukki, này là chả cá… Nó đã nói rồi, phải tưng bừng một trận mừng thành quả một tháng vất vả của nó chứ. Tiện thể bồi bổ cho một tháng phải chạy ngược xuôi cho cái tên tổ trưởng chết tiệt. Oh. Nói mới nhớ, cái dáng ban nãy ở bar…giống tên đó nha. Cơ mà không thể nào, hắn cho dù có là nổi tiếng ở học viện thật nhưng cũng không đến mức có khả năng bao được Bar Miracle chứ. Dù gì cũng chỉ là sinh viên thôi. Mà kệ đi, gọi cho Minie của nó đã….
Trái lại với những hào hứng của Hyuk, cái điện thoại chỉ đáp lại những tiếng “tút..tút..” nhàm chán. Minie hôm nay đã không nghe điện thoại. Có lẽ cậu ấy bận luyện thanh. Và thế là một mình Hyuk xử lí tất cả đống đồ vừa mua. Ngon ngon ngon. Đã rất lâu rồi nó mới ăn nhiều đồ ăn vặt như vậy. Lí do không phải vì nó tiết kiệm tiền, mà vì nó chỉ có một mình. Ngày còn nhỏ, khi có cả ba và mẹ bên cạnh, nó thường hay được ăn những món ấy vì mẹ nấu ăn rất ngon. Lúc ấy nó thường rủ cậu bé hàng xóm qua ăn cùng. Ba mẹ cũng rất quý mến cậu bạn ấy. Sau này khi ba mẹ không còn, một mình nó tự trang trải mọi thứ. Nó tự nhiên thành người lớn, chẳng hay ăn vặt như lúc trước nữa. Minie dù là bạn thân nhưng cũng không hay cùng nó ăn những món ăn lề đường như thế này. Cậu ấy đi xe ô tô thì làm sao mà dừng xe lại để ăn như người khác chứ. Đột nhiên Hyuk bỗng thấy nó thật là đơn độc trong căn nhà cũ này. Đúng, nó chỉ còn lại một mình. Ngoài Minie là bạn thân nó không có ai nữa. Những tháng ngày bận rộn vừa rồi giúp nó quên đi điều ấy. Hôm nay không phải làm việc, về nhà sớm với đống đồ ăn, nó lại chợt nhớ ra. Hazz. Thật là, nó đúng là cái thằng có phúc mà không biết hưởng. Đang vui thế này lại… Ukm. Đáng lẽ phải cảm ơn công việc bận rộn , thậm chí phải cảm ơn luôn cái tên hay quậy nó trên lớp mới phải. Nhờ có cái tên đó, nó cơ bản bị quay như chong chóng và quên rằng nó đang đơn độc. À, đằng nào cũng không ăn hết chỗ Kimpap này, mai mang cho cậu ta. Dù hắn chỉ hành mềnh cho bõ tức, nhưng nhờ vậy đã vô tình giúp đỡ nó. Với lại cái tên đó hay ăn đồ Tây, mai cho ăn cái này. Hi he he.
Trong lúc đang nhớ đến hoàn cảnh của mình, Hyuk chợt nhớ ra cái tên Cá đó, cho nên lại quyên béng mất mình đang “hơi” buồn. Và cùng với lòng tốt đột xuất, nó vui vẻ đi ngủ. Sao không vui cho được khi sẽ biến cái tên Hoàng tử chuyên ăn đồ Tây phải nếm thử “ hương vị quê hương”. Sao không vui được khi mà tiền mua đồ ăn Tây thật đắt ngày mai sẽ thay bằng Kimpap mua ở lề đường. Ha ha ha. Mình thật là tốt bụng.
Sáng hôm sau Hyuk tung tăng ra ngoài. Như thường lệ, Mine vẫn đón nó ở đầu ngõ.
- Minie ! Hôm qua tớ gọi cho cậu…
- Tớ bị ốm, cho nên ba mẹ không cho dùng điện thoại !
- Sao thế? Ốm nặng không ? Từ bao giờ thế ? Hôm nay sao rồi ? Đã đỡ chưa thế? Sao không nói để tớ đến ? Nhìn cậu vẫn còn hơi xanh này….
- Này, cậu hỏi thế tớ không trả lời hết được đâu. Hôm nay tớ hơi mệt thôi. chỉ là dạ dày có chút đau. Đã khám bác sĩ rồi cho nên đừng lo. Tớ ổn mà..
- Thực sự không sao chứ ? Thật chứ? Nếu hôm nay đi học khó chịu thì gọi tớ sang ngay nha. Tớ sẽ sang ngay đấy.
- Được được. Tớ nhớ rồi. Yên tâm không sao đâu mà. Thôi đến rồi đó. Chạy thì chạy đi không lại bị chèn ép giờ !

- Ukm. Tớ đi đây. Nhớ là phải gọi cho tớ ngay nếu thấy khó chịu đấy. Bye nha. Chào chú Kang cháu đi đây!

Nói rồi nó chạy ngay ra khỏi xe trước khi Fan của Minie ào đến. Chàng trai của gió lại tiếp tục phát huy khả năng hiếm có. Hyuk vẫn hơi lo lắng cho cậu bạn. Sao đột nhiên lại đau dạ dày chứ? Hôm nay sắc mặt của cậu ấy không tốt, sức khỏe có lẽ còn yếu nhiều. Phải để ý điện thoại liên tục mới được.

Trong khi ấy, Sung Min sau khi đã chen lấn khỏi đám sinh viên “ chuộng sắc” của học viện, cậu vào thang máy thẳng lên lớp. Cơn đau bao tử hôm trước đột nhiên đến bất ngờ làm nó đến giờ vẫn mệt mỏi. Sự mệt mỏi ấy khiên cậu không nhận ra trong thang máy cũng đang có một người. Người đó cao hơn cậu, mái tóc nhuộm đỏ, dáng thật gầy. Rồi người ấy đột nhiên mở miệng :
- Này Nhóc, biết Cho Kyu Hyun con trai hiệu trưởng học viện này học khoa nào không ? Ashi…. Quên mất tiêu.
- Dạ ? À.. anh hỏi cậu ta à? Học khoa thanh nhạc. Nếu anh muốn tìm có thể đi cùng tôi. Tôi học chung với cậu ta.
- Vậy phiền nhóc!

Vì vậy Sung Min có một người đồng hành từ lầu một lên đến phòng học. Mà không phải chỉ đến phòng học, người kia còn theo cậu vào trong lớp. Nhưng cậu chưa kịp nói gì thì người ấy đã nói “ Cảm ơn” rồi chạy vào chỗ gần Kyu Hyun. Sung Min cũng chẳng muốn mở miệng đáp lại. Phần vì người đó chạy nhanh quá. Phần vì cậu cũng mệt quá. Cho nên không thèm liếc qua lớp cái nào, Sung Min về chỗ ngồi và gục mặt trên bàn học.
( * : xe bán hàng lề đường. )
End chap 7.
Thứ lỗi cho ta vì ngâm trong thời gian dài mà lại rất ngắn. Cơ mà có ai cmt cho ta đâu. Đọc chùa quài. ta chẳng có hứng làm nữa.
akma_elf
akma_elf

Tổng số bài gửi : 91
Join date : 07/04/2012
Age : 30
Đến từ : Ác ma chi danh.

https://jindatran.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Nụ Hôn 13000 won. - Page 2 Empty Re: Nụ Hôn 13000 won.

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết